Who is the author of this Edvard Munch‘s picture ..?
(Teknisk feil: logg inn for å se på dette bildet)
http://kinhtedothi.vn/tuyet-tac-tu-soi-da-tren-bai-bien-274098.html
Why this picture has been so famous …?
Give answers (contribution) to email: [email protected]
——————————————————
VirO har fått et bidrag fra andre som forklarer om hvordan Munch bildet har vært kjent. Men … det ser ut til at den bare har fokus på teknikk. Vi håper at VirO skal få mange andre til å forklare.
Hei igjen
Det har nok sammenheng med at det er et motiv som treffer oss i all sin enkelhet, med sterkt kontrastfylte farger og linjer, og denne enslige figuren i forgrunnen som ser ut til å ha miste fotfestet og enten skriker eller forsøker å stenge ute omgivelsenes skrik. Dette uttrykket for en tilstand av fortvilelse og angst er noe de aller fleste mennesker kan identifisere seg med på en eller annen måte. En annen årsak som ofte er blitt trukket fram, er at det ble stilt ut på flere Munch-utstillinger i USA på 1950-tallet. Med verdenskrigen friskt i minne; Holocaust og atombombene som ble sluppet over Japan, ble dette bildet omfavnet som selve symbolet for menneskets situasjon i andre halvdel av det 20. århundret.
—————————————————
Tuổi đời
Tuổi đời đâu tính già năm tháng
Ô lão đâu sánh Phượng hoàng con
Cao tuổi cứ tưởng mình cao trí
Kinh nghiệm trường đời chuyện cỏn con
Chuyện lớn cần những người trí lớn
Chẳng qua đoàn kết chặt mà thôi
Ích kỷ khó nối vòng tay lớn
Già có trăm năm cũng thế thôi …!
Đặng Quang Chính
—————————————–
Jeg elsker Norge …
Jeg elsker Norge …
England, Amerika …
og hvilket land hvis jeg noen gang …
hadde levd halve livet der som asylsøker
Jeg elsker Norge …
Det er kyst langs det lange havet som mitt land også
Fra sørspissen til langt nord
Det er åser og fjell langt og nær
Det er spredte hvetefletter
Det er dype bukter, store innsjøer
Jeg elsker Norge …
Ikke bare fordi samfunnet er rolig og trygt
Ikke bare fordi livet er nesten fullt av ting
Her lever alle med hjertelighet
Det er en kvinne som gråter naboer hele familien døde på tragisk vis!
Der er det mennesker som gråter en fremmed guttedød på grunn av diskriminering
Việt Nam, jeg elsker …
for derfra forfedre og foreldre mine ble født
fordi det var der jeg begravde hverandre, klippet navlen
fordi vi har en stolt, ukuelig historie
Ikke bøye for å overgi seg til de fiendtlige
Leve full av nasjonal kjærlighet
Việt Nam, jeg elsker …
Fordi foreldrene har kastet så mye svette, blod og legeme
Men nå for tiden …
Fortjenesten til de eldgamle var på vei til å bli kastet av myndighetene
Før, “piggybacked slange for å bite kyllingen hjemme” nå bli som ydmyket vassal
Territorium blir gradvis utsolgt til den kinesiske kongen! …
Innen har blitt hjernevasket og slapp søvn
utside vietnamesiske blir giftige og splitt
Innsiden venter, utsiden er ikke samlet
Alle er nølende, venter til evig …?!
Vietnam hvor stor min elskede er
Hvor lenge ble det sentimentet restaurert …?!
Dang Quang Chinh
—————————————————————–
Tôi yêu…
Tôi yêu Na Uy …
nước Anh, nước Mỹ …
và nước nào nếu tôi đã từng sống …
nữa đời người nơi đó chốn dung thân!..
Tôi yêu Na Uy …
Có duyên hải dọc biển dài như nước tôi cũng có
Từ mũi phía Nam đến tận cùng phia Bắc
Có đồi núi chập chùng
Có đồng bằng trồng lúa mì rải rác
Có vịnh sâu, có hồ rộng bao la
Tôi yêu Na Uy …
Không chỉ vì xã hội an toàn, yên ổn
Không chỉ vì cuộc sống đầy đủ mọi điều
Ở đây, mọi người sống với tình thân ái
Có người đàn bà khóc láng giềng cả nhà chết thảm!..
Có người dân khóc thiếu niên nước ngoài, chết vì bị kỳ thị màu da!..
Việt Nam, tôi yêu …
vì cha mẹ ông bà từ đó sinh ra
vì đó là nơi tôi chôn nhau, cắt rún
vì chúng tôi có một lịch sử hào hùng, bất khuất
không cúi đầu khuất phục ngoại bang
Sống chan chứa tình yêu thương dân tộc
Việt Nam, tôi yêu …
vì tiền nhân đã đổ biết bao mồ hôi, xương máu
Nhưng ngày nay …
Bao công lao người xưa đang trên đà bị bọn cầm quyền vứt bỏ
Trước “cõng rắn cắn gà nhà”, nay chịu làm thân Thái Thú.
Giang sơn lần hồi bán sạch cho đám giặc Tàu!..
Người trong nước bị tuyên truyền ru ngủ
Người Việt nước ngoài bị đầu độc, rẻ chia
Bên trong cứ trông chờ, bên ngoài không đoàn kết
Ai ai cũng rụt rè, chờ đợi đến bao giờ …?!
Việt Nam nước tôi, bao cảm tình yêu mến
Đến bao giờ tình yêu ấy phục hồi…?!
Đặng Quang Chính
——————————————————
Chủ Quyền Biển Đông ….Người dân nghĩ gì…?
Trung cọng thiết lập hai huyện đảo Tây Sa và Nam Sa để quản lý Hoàng Sa và Trường Sa
Mạng truyền hình toàn cầu của Trung Quốc (CGTN) hôm 18/4 loan tin cho biết chính phủ Trung Quốc đã thông qua quyết định thành lập hai huyện đảo là Tây Sa và Nam Sa thuộc thành phố Tam Sa để quản lý hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa ở khu vực Biển Đông. Đây là hai quần đảo Trung Quốc vẫn còn đang tranh chấp về chủ quyền với các nước khác trong khu vực bao gồm Việt Nam.
Theo CGTN, trụ sở huyện đảo Tây Sa sẽ đặt tại đảo Phú Lâm thuộc quần đảo Hoàng Sa và trụ sở huyện đảo Nam SA sẽ đặt ở đá Chữ Thập thuộc quần đảo Trường Sa. Đây là khu vực Trung Quốc đang chiếm đóng, trong đó Hoàng Sa là quần đảo mà Trung Quốc đã dùng vũ lực chiếm của Việt Nam vào năm 1974.
Cũng theo CGTN, hai huyện đảo này cũng quản lý luôn các vùng biển xung quanh hai quần đảo này.
RFA
2020-04-18
Hai nhà nghiên cứu bị cắt tên khỏi phim ‘Biển đảo Việt Nam nguồn cội tự bao đời’!
Bộ phim ‘Biển đảo Việt Nam nguồn cội tự bao đời’ do Đài Truyền hình TP.HCM – HTV công chiếu năm 2015, là một bộ phim tài liệu do Nghệ sĩ Lâm Thành Quý là đạo diễn, dài 5 tập, mỗi tập 30 phút, được xây dựng một cách công phu, triển khai từ năm 2012. Trong đó, đặc biệt có phần đóng góp của ba nhà khoa học nhà nghiên cứu Nguyễn Đình Đầu, thứ hai là Tiến sĩ Sử học Trần Đức Anh Sơn là cố vấn, thứ ba là Thạc sĩ Đinh Kim Phúc…
Tuy nhiên, mới đây, đài truyền hình VTV9 khi cho chiếu lại bộ phim ‘Biển đảo Việt Nam nguồn cội tự bao đời’ lại tự ý chỉnh sửa, cắt xén bỏ tên và hình ảnh hai nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc và Trần Đức Anh Sơn.
Trả lời RFA hôm 20 tháng 4 năm 2020, Nhà nghiên cứu Biển Đông Đinh Kim Phúc, nói:
“Trong ba tháng đầu năm 2020, TQ bắt đầu đẩy mạnh chiến dịch khiêu khích của họ trên biển đông. Đầu tiên họ tố cáo VN đưa tàu đánh cá uy hiếp đảo Hải Nam, uy hiếp căn cứ quân sự của họ, thứ hai họ cho tàu hải cảnh đụng chìm tàu cá VN… Hành động khiêu khích của TQ không mới, đã diễn ra suốt mấy mươi năm nay, nhưng thái độ ngông cuồng khiêu khích của TQ ngày càng trắng trợn, bị các nước trên thế giới lên án. Chính vì vậy, chúng tôi mong muốn Bộ phim ‘Biển đảo Việt Nam nguồn cội tự bao đời’ tiếp tục được công chiếu trên các kênh truyền hình trong nước. Nhưng tôi rất tiếc, trong thời gian vừa qua, đài truyền hình VTV9 phát lại bộ phim này, nhưng không biết vì lý do gì, họ đã cắt bỏ một số đoạn có mặt của anh Trần Đức Anh Sơn, là một trong những người đã góp phần cho thành công của bộ phim này, và họ cắt tên tôi ra khỏi Hội đồng biên tập… Có lẽ do tôi và anh Trần Đức Anh Sơn hay phản biện những vấn đề của quốc gia hay không? Hay vì chúng tôi có tham gia những cuộc biểu tình chống TQ khiêu khích, xâm lược trên biển đông hay không thì điều đó chúng tôi không nắm rõ.”
RFA
2020-04-20
Lợi dụng trong khi Hoa Kỳ và Thế giới đang lo đối phó với nạn dịch tàu vũ hán, chệt tập ra tay lấn tới, hoàn thiện “ Quy chế Hành chánh “ chánh thức lập Hoàng Sa – Trường Sa thành hai Huyện thuộc “ Thành Phố Tam Sa chệt. “
Trong lúc đó csVN, tay sai “ con hoang chệt “ lại co rúm co ró, xóa bỏ một số hình ảnh và tên hai thành viên “ tích cực “ của Bộ Phim lịch sử ‘Biển đảo Việt Nam nguồn cội tự bao đời’!”
Bọn cu li Ba Đình dù tránh né lẽ nào, chứng tích lịch sử về chủ quyền của Việt Nam trên hai Quần Đảo Hoàng Sa – Trường Sa là bất khả tranh cải.
Hoàng Sa – Trường Sa thuộc Chủ Quyền Bất Khả Tranh Cải của Việt Nam
Trích: ” Paris: Tin vui cho Việt Nam: Lần đầu tiên từ lâu truyền thông Việt về Biển đảo HS/TS đươc công luận & báo chí Pháp và UNESCO tích cực ủng hộ chiếu tướng BK !! // Bưu Chính Pháp phát hành Bộ Tem cò Biển đảo VN // Pháp đang tăng cường… ” ( Thaison Nguyen )
Để đáp lời Giáo sư Thaison Nguyen, xin gởi lại một bản sưu khảo và một bài ca xác quyết: ” Hoàng Sa – Trường Sa thuộc Chủ Quyền Bất khả Tranh cải của Việt Nam. “
-
Nhật ký Biển Đông Hoàng Sa – Trường Sa hai mảnh Việt Nam trôi dạt trên biển Đông
Người dân nghĩ gì về tình hình biển đảo hiện nay?
“Mất nước là do lỗi của những ông lớn, những lãnh đạo đã để Trung Quốc xâm lấn.
Em là một người dân mà em có biết gì đâu. Chuyện đó để Nhà nước lo thôi.
Mình ở Việt Nam mà, họ làm như thế nào mình cũng phải chịu thôi.”Những người theo dõi truyền hình cho biết liên tiếp những ngày qua, cơ quan truyền thông Nhà Nước Việt Nam lên tiếng phản đối Trung Quốc như một cách kêu gọi lòng yêu nước và tinh thần dân tộc của người dân.
Ông Đức Minh, một cựu sĩ quan quân đội từ Sài Gòn nói với RFA:
“Tôi thấy đó là một hiện tượng lạ. Tôi đang phân vân không biết có phải giới cầm quyền Việt Nam thay đổi quan điểm về ngoại giao với Trung Quốc hay không, nhưng bản thân lại không tin lắm vào việc họ thay đổi…
Nhiều người dân trong nước vẫn bị an ninh sách nhiễu về việc đeo khẩu trang có dòng chữ NO-U”.
Ông Minh liên tục phản đối Trung Quốc trên facebook cá nhân của mình và kêu gọi nhà cầm quyền Việt Nam đừng quá nhu nhược. Bản thân ông cho biết dù không còn trẻ nhưng ông sẵn sàng tái ngũ, cầm súng đánh giặc khi tổ quốc cần.
Còn cô Lê Thị Tuyết, một công nhân ở Tây Ninh thì nêu suy nghĩ đơn giản của mình khi trò chuyện cùng RFA:
“Mất nước là do lỗi của những ông lớn, những lãnh đạo đã để Trung Quốc xâm lấn. Em là một người dân mà em có biết gì đâu. Chuyện đó để Nhà nước lo thôi. Mình ở Việt Nam mà, họ làm như thế nào mình cũng phải chịu thôi.”
Theo ghi nhận của RFA, chỉ một số ít người dân tin vào báo chí và truyền thông nhà nước. Đa số họ chỉ lấy thông tin từ chính quyền để tham khảo rồi tìm hiểu thêm trên mạng xã hội, từ nguồn đáng tin cậy.
Anh Trần Trọng Nhân từ Buôn Mê Thuột nói với RFA rằng, có hai góc nhìn từ người dân. Một góc nhìn từ những người dân bàng quan với thời cuộc và góc nhìn từ những người dân trăn trở với hiện tình đất nước. Là một người luôn quan tâm đến thời cuộc, anh Nhân cho biết bản thân anh biết tin tức về biển đảo qua nhiều nguồn, nhưng trên mạng xã hội là chính. Nguồn chính thống từ trong nước thì anh ít theo dõi, chỉ coi một vài chương trình coi họ nói gì, họ phản ứng như thế nào thôi. Anh nói:
“Với lòng yêu quê hương đất nước em rất thao thức với hiện tình biển đảo, nhưng nếu bây giờ kêu em xuống đường chống Trung Quốc như trước thì em sẽ không đi. Em đã nhiều lần xuống đường và lần nào cũng bị chính quyền đàn áp. Lúc nào họ cũng nói với em rằng, các anh không phải lo. Có đảng và nhà nuốc lo rồi..
Lậu nay dân lên tiếng, mọi người lên tiếng Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam thì bị bắt bỏ tù. Bây giờ trước tình hình nguy cấp hơn bao giờ hết, đảng và nhà nước tự lo đi.”
Anh Nhân nói thêm rằng, với những người dân khác, khi mà báo đài lên tiếng mấy hôm nay thì họ cũng có lòng căm ghét Trung Quốc nhưng họ chỉ dừng lại ở đó, không có hành động cụ thể gì cả.
Anh Nguyễn Văn Khánh từ Hà Nội, người theo dõi rất kỹ những diễn biến từ hôm 30 tháng 3 đến hôm nay, nói với RFA:
“Từ lậu rồi em không coi TV, không đọc báo trong nước mà chỉ nghe và đọc BBC, CNN, RFA…Tin tức trong nước cũng chỉ đọc online thôi.
Về Hoàng Sa thì thực sự Việt Nam đã hoàn toàn mất quyền kiểm soát từ năm 1974 rồi. Còn Trường Sa thì hiện có hơn 20 thực thể có quân đồn trú của Việt Nam.”
Hoàng Sa bị Trung Quốc cưỡng chiếm toàn bộ từ tháng giêng năm 1974 và gọi quần đảo này là Tây Sa. Từ ngày 30 tháng 3 đến 10 tháng 4, Việt Nam đã liên tục gửi 3 công hàm đến Liên Hiệp Quốc để phản đối những đòi hỏi về chủ quyền phi pháp của Trung Quốc ở Biển Đông.
Anh Lê Văn Tài từ Vĩnh Long chia sẻ với RFA:
“Tin tức biển đảo thì tôi coi trên internet từ những nguồn khả tín. Báo chí nhà nước thì họ cho nghe cái gì mình biết cái đó thôi. Chỉ coi để tham khảo và suy đoán. Không thể là thông tin chính thống mà tin tưởng được. Tôi coi những đài như VOA, RFA, BBC…Gần đây có những trang mạng dẫn link tiếng Anh.
Với tư cách là một người dân, tôi thấy chuyện biển đảo đã ‘xong’ từ lâu rồi. Mất rồi không còn hy vọng gì nữa. Không có lối thoát. Bao nhiêu năm nay chính phủ có làm được gì đâu ngoài phản đối lấy lệ!”
Công hàm 1958
Trung Quốc vừa qua đã dùng công hàm 1958 gửi lên LHQ về Trường Sa và Hoàng Sa như là một bằng chứng cho lập luận của mình.
Đây không phải lần đầu tiên Trung Quốc dùng công hàm này để ‘bắt chẹt’ Việt Nam. Năm 2014, khi Trung Quốc đưa ra Công hàm Phạm Văn Đồng năm 1958 để biện luận cho những hành động của họ tại Biển Đông. Bộ Ngoại giao Việt Nam đã họp báo phản đối cho rằng công hàm đó vô hiệu.
Lúc bấy giờ Thạc sĩ Hoàng Việt lên tiếng với RFA về vấn đề này:
“Không có ông nào ở miền Bắc lúc đó có quyền nói về công nhận Hoàng Sa Trường Sa được cả. Bởi vì lúc đó theo Hiệp định Geneve 1954 chia đôi hai miền Nam Bắc, rõ ràng là một bên từ vĩ tuyến 17 trở ra là Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa; một bên từ vĩ tuyến 17 trở vào là Việt Nam Cộng Hòa. Rõ ràng hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa thuộc về Việt Nam Cộng Hòa còn Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa thì có tư cách gì mà nói đến.”
Với những người dân bình thường thì họ nghĩ gì trong thời điểm hiện nay?
Anh Lê Văn Tài từ Vĩnh Long khẳng định công hàm 1958 rõ ràng là đã ‘bán nước’ bởi nó đã công nhận quyết định chủ quyền biển đảo Trung Quốc đưa ra trước đó. Theo anh Tài thì ngoài công hàm này còn nhiều thứ ở bên trong mà người dận chưa biết. Trung Quốc dùng công hàm này để đe dọa Việt Nam, nếu phản ứng nó sẽ xì thêm nhiều chuyện kinh thiên động địa nữa.
Anh Nguyễn Văn Khánh nêu ý kiến :
“Công hàm của ông Phạm Văn Đồng gửi ông Chu Ân Lai năm 1958 em cho rằng đó thực sự là một công văn bán nước, không thể biện bạch. Với vai trò là một ông Thủ tướng, trên là ông Hồ thì không thể nói câu lúc đó không quản lý vùng lãnh hải ấy mà do VNCH quản lý, nên tuyên bốn của ông Đồng là vô giá trị.
Em cho rằng truyền thống đánh giặc và truyền thống yêu nước của người dân Việt Nam có từ hàng ngàn năm nay. Khi tinh thần của người Việt Nam đã trỗi dậy thì không một ai có thể cản trở.”
Trong khi đó, anh Trần Trọng Nhân lại cho rằng Trung Quốc sử dụng công hàm này để khẳng định chủ quyền biển đảo là không hợp lý. Người cộng sản Việt Nam bị cài bẫy từ thời đó rồi. Anh giải thích:
“Năm 1958 Hoàng Sa, Trường Sa không thuộc quyền quản lý của cộng sản Bắc việt mà thuộc quản lý của Việt Nam Cộng Hòa.
Đối với cộng sản Việt Nam bây giờ, nếu họ phủ nhận công hàm này, không công nhận công hàm này thì họ phải công nhận tính chính danh của thể chế Việt Nam Cộng Hòa.”
Điều này từng được Tiến sĩ Nguyễn Nhã nói đến từ năm 2017 với báo chí trong nước rằng, về pháp lý quốc tế cũng như về mặt lịch sử, Việt Nam Cộng Hòa là một thực thể chính trị rất hiển nhiên không thể chối cãi.
Diễm Thi, RFA
2020-04-24
———————————————————————————-
NẮNG CHIỀU
(Juliet Việt Nam đã chết …)
Tựa bài của VirO:
Truyện tình Romeo và Juliet xảy ra đã lâu tại Anh Quốc. Kết cuộc Juliet đã chết vì Romeo đã không kịp nhận tin chính xác từ một tu sĩ. Cả hai đã chết…nhưng trong câu chuyện dưới, chỉ có mình “Juliet” chết…
Xem kỹ phần dưới để biết nguyên cốt truyện.
Giữa thập niên 1960, trong chương trình nhạc FM, thỉnh thoảng, người nghe lại bắt gặp một nhạc phẩm rất quen thuộc, bài Nắng Chiều của Nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn, được hòa tấu bởi dàn nhạc Symphony of the New York City.
Có thể nói, đấy là một trong vài nhạc phẩm Việt Nam đầu tiên, cất cánh, bay lên và ra khỏi không gian hạn hẹp của đất nước. Nhạc phẩm hòa tấu này, thỉnh thoảng, vẫn còn được nghe . Tuy nhiên, ít người biết được lai lịch hay định mệnh khốc liệt về nhạc phẩm Nắng Chiều.
Sinh thời, nhạc sĩ Hoài Bắc Phạm Đình Chương, một người bạn rất thân với Nhạc sĩ Lê Trọng Nguyễn kể rằng, nhạc phẩm Nắng Chiều là ca khúc đầu tay của Lê Trọng Nguyễn.
Giữa thập niên 1950, khi Lê Trọng Nguyễn gặp một thiếu nữ Nhật Bản, làm việc cho tòa lãnh sự Nhật Bản ở Saigòn, hai người yêu nhau, Lê Trọng Nguyễn mới viết ca khúc Nắng Chiều. Ghi lại kỷ niệm cuộc tình của hai người. Cuối thập niên 50s, hết nhiệm kỳ, người con gái xứ Mặt Trời Mọc này, mang nhạc phẩm Nắng Chiều về nước, chuyển sang lời Nhật, cho trình bày trên đài phát thanh Nhật Bản…chỉ một sớm một chiều nhạc phẩm Nắng Chiều đã nổi tiếng khắp xứ Phù Tang. Đấy là lần đầu tiên dân Nhật biết tới nền tân nhạc Việt.
Đầu thập niên 60, Shoshi Koe vận động với bộ ngoại giao Nhật, xin trở lại làm việc tại Saigòn.
Năm 1961, Shoshi được toại nguyện. Cuộc tình giữa một nhạc sĩ Việt Nam và một cô gái Nhật được nối tiếp.
Vẫn theo dư luận thì cuộc tình của dị biệt chủng tộc kia chỉ kéo dài thêm được 3 năm, thình lình bị đứt đoạn.
Cuối năm 1963, Shoshi bị gia đình gọi về nước.Trước khi chia tay người yêu, Shoshi nói, cô sẽ vận động để trở lại Việt Nam hoặc đưa Lê trọng Nguyễn qua Nhật Bản, để chính thức thành hôn.
Nếu không làm được điều ấy, cô sẽ chấm dứt đời sống của mình.
Một năm sau, năm 1964, các báo ở Tokyo, đồng loạt đăng tải về cái chết của Shoshi, đồng thời chuyện tình giữa cô và một nhạc sĩ Việt Nam được nhắc tới…
Du Tử Lê ( Tác Giả )